三字经全文带拼音

知识
李进老师 2019-07-17 16:51:51

《三字经》

人之初,性本善。性相近,习相远。

(rén zhī chū ,xìng běn shàn 。xìng xiàng jìn ,xí xiàng yuǎn 。)

苟不教,性乃迁。教之道,贵以专。

(gǒu bú jiāo ,xìng nǎi qiān 。jiāo zhī dào ,guì yǐ zhuān 。)

昔孟母,择邻处。子不学,断机杼。

(xī mèng mǔ ,zé lín chù 。zǐ bú xué ,duàn jī zhù 。)

窦燕山,有义方。教五子,名俱扬。

(dòu yàn shān ,yǒu yì fāng 。jiāo wǔ zǐ ,míng jù yáng 。)

养不教,父之过。教不严,师之惰。

(yǎng bú jiāo ,fù zhī guò 。jiāo bú yán ,shī zhī duò 。)

子不学,非所宜。幼不学,老何为。

(zǐ bú xué ,fēi suǒ yí 。yòu bú xué ,lǎo hé wéi 。)

玉不琢,不成器。人不学,不知义。

(yù bú zhuó ,bú chéng qì 。rén bú xué ,bú zhī yì 。)

为人子,方少时。亲师友,习礼仪。

(wéi rén zǐ ,fāng shǎo shí 。qīn shī yǒu ,xí lǐ yí 。)

香九龄,能温席。孝于亲,所当执。

(xiāng jiǔ líng ,néng wēn xí 。xiào yú qīn ,suǒ dāng zhí 。)

融四岁,能让梨。弟于长,宜先知。

(róng sì suì ,néng ràng lí 。dì yú zhǎng ,yí xiān zhī 。)

首孝悌,次见闻。知某数,识某文。

(shǒu xiào tì ,cì jiàn wén 。zhī mǒu shù ,shí mǒu wén 。)

一而十,十而百。百而千,千而万。

(yī ér shí ,shí ér bǎi 。bǎi ér qiān ,qiān ér wàn 。)

三才者,天地人。三光者,日月星。

(sān cái zhě ,tiān dì rén 。sān guāng zhě ,rì yuè xīng 。)

三纲者,君臣义。父子亲,夫妇顺。

(sān gāng zhě ,jun1 chén yì 。fù zǐ qīn ,fū fù shùn 。)

曰春夏,曰秋冬。此四时,运不穷。

(yuē chūn xià ,yuē qiū dōng 。cǐ sì shí ,yùn bú qióng 。)

曰南北,曰西东。此四方,应乎中。

(yuē nán běi ,yuē xī dōng 。cǐ sì fāng ,yīng hū zhōng 。)

曰水火,木金土。此五行,本乎数。

(yuē shuǐ huǒ ,mù jīn tǔ 。cǐ wǔ háng ,běn hū shù 。)

十干者,甲至癸。十二支,子至亥。

(shí gàn zhě ,jiǎ zhì guǐ 。shí èr zhī ,zǐ zhì hài 。)

曰黄道,日所躔。曰赤道,当中权。

(yuē huáng dào ,rì suǒ chán 。yuē chì dào ,dāng zhōng quán 。)

赤道下,温暖极。我中华,在东北。

(chì dào xià ,wēn nuǎn jí 。wǒ zhōng huá ,zài dōng běi 。)

曰江河,曰淮济。此四渎,水之纪。

(yuē jiāng hé ,yuē huái jì 。cǐ sì dú ,shuǐ zhī jì 。)

曰岱华,嵩恒衡。此五岳,山之名。

(yuē dài huá ,sōng héng héng 。cǐ wǔ yuè ,shān zhī míng 。)

曰士农,曰工商。此四民,国之良。

(yuē shì nóng ,yuē gōng shāng 。cǐ sì mín ,guó zhī liáng 。)

曰仁义,礼智信。此五常,不容紊。

(yuē rén yì ,lǐ zhì xìn 。cǐ wǔ cháng ,bú róng wěn 。)

地所生,有草木。此植物,遍水陆。

(dì suǒ shēng ,yǒu cǎo mù 。cǐ zhí wù ,biàn shuǐ lù 。)

有虫鱼,有鸟兽。此动物,能飞走。

(yǒu chóng yú ,yǒu niǎo shòu 。cǐ dòng wù ,néng fēi zǒu 。)

稻粱菽,麦黍稷。此六谷,人所食。

(dào liáng shū ,mài shǔ jì 。cǐ liù gǔ ,rén suǒ shí 。)

马牛羊,鸡犬豕。此六畜,人所饲。

(mǎ niú yáng ,jī quǎn shǐ 。cǐ liù chù ,rén suǒ sì 。)

曰喜怒,曰哀惧。爱恶欲,七情具。

(yuē xǐ nù ,yuē āi jù 。ài è yù ,qī qíng jù 。)

青赤黄,及黑白。此五色,目所识。

(qīng chì huáng ,jí hēi bái 。cǐ wǔ sè ,mù suǒ shí 。)

酸苦甘,及辛咸。此五味,口所含。

(suān kǔ gān ,jí xīn xián 。cǐ wǔ wèi ,kǒu suǒ hán 。)

膻焦香,及腥朽。此五臭,鼻所嗅。

(shān jiāo xiāng ,jí xīng xiǔ 。cǐ wǔ chòu ,bí suǒ xiù 。)

匏土革,木石金。丝与竹,乃八音。

(páo tǔ gé ,mù shí jīn 。sī yǔ zhú ,nǎi bā yīn 。)

曰平上,曰去入。此四声,宜调协。

(yuē píng shàng ,yuē qù rù 。cǐ sì shēng ,yí diào xié 。)

高曾祖,父而身。身而子,子而孙。

(gāo céng zǔ ,fù ér shēn 。shēn ér zǐ ,zǐ ér sūn 。)

自子孙,至玄曾。乃九族,人之伦。

(zì zǐ sūn ,zhì xuán céng 。nǎi jiǔ zú ,rén zhī lún 。)

父子恩,夫妇从。兄则友,弟则恭。

(fù zǐ ēn ,fū fù cóng 。xiōng zé yǒu ,dì zé gōng 。)

长幼序,友与朋。君则敬,臣则忠。

(zhǎng yòu xù ,yǒu yǔ péng 。jun1 zé jìng ,chén zé zhōng 。)

此十义,人所同。当师叙,勿违背。

(cǐ shí yì ,rén suǒ tóng 。dāng shī xù ,wù wéi bèi 。)

斩齐衰,大小功。至缌麻,五服终。

(zhǎn qí shuāi ,dà xiǎo gōng 。zhì sī má ,wǔ fú zhōng 。)

礼乐射,御书数。古六艺,今不具。

(lǐ lè shè ,yù shū shù 。gǔ liù yì ,jīn bú jù 。)

惟书学,人共遵。既识字,讲说文。

(wéi shū xué ,rén gòng zūn 。jì shí zì ,jiǎng shuō wén 。)

有古文,大小篆。隶草继,不可乱。

(yǒu gǔ wén ,dà xiǎo zhuàn 。lì cǎo jì ,bú kě luàn 。)

若广学,惧其繁。但略说,能知原。

(ruò guǎng xué ,jù qí fán 。dàn luè shuō ,néng zhī yuán 。)

凡训蒙,须讲究。详训诂,明句读。

(fán xùn méng ,xū jiǎng jiū 。xiáng xùn gǔ ,míng jù dú 。)

为学者,必有初。小学终,至四书。

(wéi xué zhě ,bì yǒu chū 。xiǎo xué zhōng ,zhì sì shū 。)

论语者,二十篇。群弟子,记善言。

(lùn yǔ zhě ,èr shí piān 。qún dì zǐ ,jì shàn yán 。)

孟子者,七篇止。讲道德,说仁义。

(mèng zǐ zhě ,qī piān zhǐ 。jiǎng dào dé ,shuō rén yì 。)

作中庸,子思笔。中不偏,庸不易。

(zuò zhōng yōng ,zǐ sī bǐ 。zhōng bú piān ,yōng bú yì 。)

作大学,乃曾子。自修齐,至平治。

(zuò dà xué ,nǎi céng zǐ 。zì xiū qí ,zhì píng zhì 。)

孝经通,四书熟。如六经,始可读。

(xiào jīng tōng ,sì shū shú 。rú liù jīng ,shǐ kě dú 。)

诗书易,礼春秋。号六经,当讲求。

(shī shū yì ,lǐ chūn qiū 。hào liù jīng ,dāng jiǎng qiú 。)

有连山,有归藏。有周易,三易详。

(yǒu lián shān ,yǒu guī cáng 。yǒu zhōu yì ,sān yì xiáng 。)

有典谟,有训诰。有誓命,书之奥。

(yǒu diǎn mó ,yǒu xùn gào 。yǒu shì mìng ,shū zhī ào 。)

我周公,作周礼。著六官,存治体。

(wǒ zhōu gōng ,zuò zhōu lǐ 。zhe liù guān ,cún zhì tǐ 。)

大小戴,注礼记。述圣言,礼乐备。

(dà xiǎo dài ,zhù lǐ jì 。shù shèng yán ,lǐ lè bèi 。)

曰国风,曰雅颂。号四诗,当讽咏。

(yuē guó fēng ,yuē yǎ sòng 。hào sì shī ,dāng fěng yǒng 。)

诗既亡,春秋作。寓褒贬,别善恶。

(shī jì wáng ,chūn qiū zuò 。yù bāo biǎn ,bié shàn è 。)

三传者,有公羊。有左氏,有谷梁。

(sān chuán zhě ,yǒu gōng yáng 。yǒu zuǒ shì ,yǒu gǔ liáng 。)

经既明,方读子。撮其要,记其事。

(jīng jì míng ,fāng dú zǐ 。cuō qí yào ,jì qí shì 。)

五子者,有荀扬。文中子,及老庄。

(wǔ zǐ zhě ,yǒu xún yáng 。wén zhōng zǐ ,jí lǎo zhuāng 。)

经子通,读诸史。考世系,知始终。

(jīng zǐ tōng ,dú zhū shǐ 。kǎo shì xì ,zhī shǐ zhōng 。)

自羲农,至黄帝。号三皇,居上世。

(zì xī nóng ,zhì huáng dì 。hào sān huáng ,jū shàng shì 。)

唐有虞,号二帝。相揖逊,称盛世。

(táng yǒu yú ,hào èr dì 。xiàng yī xùn ,chēng shèng shì 。)

夏有禹,商有汤。周武王,称三王。

(xià yǒu yǔ ,shāng yǒu tāng 。zhōu wǔ wáng ,chēng sān wáng 。)

夏传子,家天下。四百载,迁夏社。

(xià chuán zǐ ,jiā tiān xià 。sì bǎi zǎi ,qiān xià shè 。)

汤伐夏,国号商。六百载,至纣亡。

(tāng fá xià ,guó hào shāng 。liù bǎi zǎi ,zhì zhòu wáng 。)

周武王,始诛纣。八百载,最长久。

(zhōu wǔ wáng ,shǐ zhū zhòu 。bā bǎi zǎi ,zuì zhǎng jiǔ 。)

周辙东,王纲坠。逞干戈,尚游说。

(zhōu zhé dōng ,wáng gāng zhuì 。chěng gàn gē ,shàng yóu shuō 。)

始春秋,终战国。五霸强,七雄出。

(shǐ chūn qiū ,zhōng zhàn guó 。wǔ bà qiáng ,qī xióng chū 。)

嬴秦氏,始兼并。传二世,楚汉争。

(yíng qín shì ,shǐ jiān bìng 。chuán èr shì ,chǔ hàn zhēng 。)

高祖兴,汉业建。至孝平,王莽篡。

(gāo zǔ xìng ,hàn yè jiàn 。zhì xiào píng ,wáng mǎng cuàn 。)

光武兴,为东汉。四百年,终于献。

(guāng wǔ xìng ,wéi dōng hàn 。sì bǎi nián ,zhōng yú xiàn 。)

魏蜀吴,争汉鼎。号三国,迄两晋。

(wèi shǔ wú ,zhēng hàn dǐng 。hào sān guó ,qì liǎng jìn 。)

宋齐继,梁陈承。为南朝,都金陵。

(sòng qí jì ,liáng chén chéng 。wéi nán cháo ,dōu jīn líng 。)

北元魏,分东西。宇文周,与高齐。

(běi yuán wèi ,fèn dōng xī 。yǔ wén zhōu ,yǔ gāo qí 。)

迨至隋,一土宇。不再传,失统绪。

(dài zhì suí ,yī tǔ yǔ 。bú zài chuán ,shī tǒng xù 。)

唐高祖,起义师。除隋乱,创国基。

(táng gāo zǔ ,qǐ yì shī 。chú suí luàn ,chuàng guó jī 。)

二十传,三百载。梁灭之,国乃改。

(èr shí chuán ,sān bǎi zǎi 。liáng miè zhī ,guó nǎi gǎi 。)

梁唐晋,及汉周。称五代,皆有由。

(liáng táng jìn ,jí hàn zhōu 。chēng wǔ dài ,jiē yǒu yóu 。)

炎宋兴,受周禅。十八传,南北混。

(yán sòng xìng ,shòu zhōu chán 。shí bā chuán ,nán běi hún 。)

辽与金,皆称帝。元灭金,绝宋世。

(liáo yǔ jīn ,jiē chēng dì 。yuán miè jīn ,jué sòng shì 。)

舆图广,超前代。九十年,国祚废。

(yú tú guǎng ,chāo qián dài 。jiǔ shí nián ,guó zuò fèi 。)

太祖兴,国大明。号洪武,都金陵。

(tài zǔ xìng ,guó dà míng 。hào hóng wǔ ,dōu jīn líng 。)

迨成祖,迁燕京。十六世,至崇祯。

(dài chéng zǔ ,qiān yàn jīng 。shí liù shì ,zhì chóng zhēn 。)

权阉肆,寇如林。李闯出,神器焚。

(quán yān sì ,kòu rú lín 。lǐ chuǎng chū ,shén qì fén 。)

清世祖,膺景命。靖四方,克大定。

(qīng shì zǔ ,yīng jǐng mìng 。jìng sì fāng ,kè dà dìng 。)

由康雍,历乾嘉。民安富,治绩夸。

(yóu kāng yōng ,lì qián jiā 。mín ān fù ,zhì jì kuā 。)

道咸间,变乱起。始英法,扰都鄙。

(dào xián jiān ,biàn luàn qǐ 。shǐ yīng fǎ ,rǎo dōu bǐ 。)

同光后,宣统弱。传九帝,满清殁。

(tóng guāng hòu ,xuān tǒng ruò 。chuán jiǔ dì ,mǎn qīng mò 。)

革命兴,废帝制。立宪法,建民国。

(gé mìng xìng ,fèi dì zhì 。lì xiàn fǎ ,jiàn mín guó 。)

古今史,全在兹。载治乱,知兴衰。

(gǔ jīn shǐ ,quán zài zī 。zǎi zhì luàn ,zhī xìng shuāi 。)

史虽繁,读有次。史记一,汉书二。

(shǐ suī fán ,dú yǒu cì 。shǐ jì yī ,hàn shū èr 。)

后汉三,国志四。兼证经,参通鉴。

(hòu hàn sān ,guó zhì sì 。jiān zhèng jīng ,cān tōng jiàn 。)

读史者,考实录。通古今,若亲目。

(dú shǐ zhě ,kǎo shí lù 。tōng gǔ jīn ,ruò qīn mù 。)

昔仲尼,师项橐。古圣贤,尚勤学。

(xī zhòng ní ,shī xiàng tuó 。gǔ shèng xián ,shàng qín xué 。)

赵中令,读鲁论。彼既仕,学且勤。

(zhào zhōng lìng ,dú lǔ lùn 。bǐ jì shì ,xué qiě qín 。)

披蒲编,削竹简。彼无书,且知勉。

(pī pú biān ,xuē zhú jiǎn 。bǐ wú shū ,qiě zhī miǎn 。)

头悬梁,锥刺股。彼不教,自勤苦。

(tóu xuán liáng ,zhuī cì gǔ 。bǐ bú jiāo ,zì qín kǔ 。)

如囊萤,如映雪。家虽贫,学不辍。

(rú náng yíng ,rú yìng xuě 。jiā suī pín ,xué bú chuò 。)

如负薪,如挂角。身虽劳,犹苦卓。

(rú fù xīn ,rú guà jiǎo 。shēn suī láo ,yóu kǔ zhuó 。)

苏老泉,二十七。始发愤,读书籍。

(sū lǎo quán ,èr shí qī 。shǐ fā fèn ,dú shū jí 。)

彼既老,犹悔迟。尔小生,宜早思。

(bǐ jì lǎo ,yóu huǐ chí 。ěr xiǎo shēng ,yí zǎo sī 。)

若梁灏,八十二。对大廷,魁多士。

(ruò liáng hào ,bā shí èr 。duì dà tíng ,kuí duō shì 。)

彼既成,众称异。尔小生,宜立志。

(bǐ jì chéng ,zhòng chēng yì 。ěr xiǎo shēng ,yí lì zhì 。)

莹八岁,能咏诗。泌七岁,能赋棋。

(yíng bā suì ,néng yǒng shī 。mì qī suì ,néng fù qí 。)

彼颖悟,人称奇。尔幼学,当效之。

(bǐ yǐng wù ,rén chēng qí 。ěr yòu xué ,dāng xiào zhī 。)

蔡文姬,能辩琴。谢道韫,能咏吟。

(cài wén jī ,néng biàn qín 。xiè dào yùn ,néng yǒng yín 。)

彼女子,且聪敏。尔男子,当自警。

(bǐ nǚ zǐ ,qiě cōng mǐn 。ěr nán zǐ ,dāng zì jǐng 。)

唐刘晏,方七岁。举神童,作正字。

(táng liú yàn ,fāng qī suì 。jǔ shén tóng ,zuò zhèng zì 。)

口而诵,心而惟。朝于斯,夕于斯。

(kǒu ér sòng ,xīn ér wéi 。cháo yú sī ,xī yú sī 。)

晏虽幼,身已仕。有为者,亦若是。

(yàn suī yòu ,shēn yǐ shì 。yǒu wéi zhě ,yì ruò shì 。)

犬守夜,鸡司晨。苟不学,曷为人。

(quǎn shǒu yè ,jī sī chén 。gǒu bú xué ,hé wéi rén 。)

蚕吐丝,蜂酿蜜。人不学,不如物。

(cán tǔ sī ,fēng niàng mì 。rén bú xué ,bú rú wù 。)

幼而学,壮而行。上致君,下泽民。

(yòu ér xué ,zhuàng ér háng 。shàng zhì jun1 ,xià zé mín 。)

扬名声,显父母。光于前,裕于后。

(yáng míng shēng ,xiǎn fù mǔ 。guāng yú qián ,yù yú hòu 。)

人遗子,金满赢。我教子,唯一经。

(rén yí zǐ ,jīn mǎn yíng 。wǒ jiāo zǐ ,wéi yī jīng 。)

勤有功,戏无益。戒之哉,宜勉力。

(qín yǒu gōng ,xì wú yì 。jiè zhī zāi ,yí miǎn lì 。)


扩展资料:

作品影响

1、《三字经》是中国传统的儿童启蒙读物,知名度极高。古代儿童都是通过背诵《三字经》来识字知理的。

《三字经》在古代被称为“小纲鉴”,可以将零散的知识贯穿起来,使读书积累的百科知识,得以纳入一个清晰知识体系。《三字经》与《百家姓》、《千字文》并称为中国三大国学启蒙读物。 

2、从明朝开始,《三字经》就已流传至中国以外的国家。根据记载,世界上最早的《三字经》翻译本是拉丁文。1579年,历史上第一位研究汉学的欧洲人罗明坚,到澳门学习中文,他从1581年就开始着手翻译《三字经》,并将译文寄回意大利。

1779年,彼得堡帝俄科学院又公开出版了列昂节夫(1716~1786年)翻译的《三字经及名贤集合刊本》,因其内容与当时女皇叶卡捷林娜二世推行的讲求秩序的“开明专制”等政治策略不谋而合,政府遂正式“推荐给俄国公众”并走向民间。

“俄国汉学之父”俾丘林(1777~1853年)曾在北京生活14年,深谙经史,更明晓《三字经》的文化内涵和社会影响,他在1829年推出《汉俄对照三字经》,并称《三字经》是“十二世纪的百科全书”。

当时俄国教育界在讨论儿童教育问题,于是《三字经》成为“俄国人阅读中文翻译本的指南”,成为当时社会流行读物。普希金细读后,在作序时称赞此书是“三字圣经”。普希金研读过《四书》、《五经》,但对《三字经》情有独钟,如今普希金故居还珍藏着当年他读过的《三字经》。

喀山大学和彼得堡大学的东方学系都以《三字经》为初级教材,而大多数入华商团和驻华使者的培训多以《三字经》为首选教材,因而,《三字经》在俄国文化历史上留下了自己深深的印记。

3、韩国、日本也对《三字经》也非常重视。日本早在江户时代(1603~1868年)已印行由中国商船带来的各种版本的《三字经》。

从江户时代到明治初年(1868~1921年),日本的私塾已采用《三字经》,后更大量出现各种仿制本,如《本朝三字经》、《皇朝三字经》等,多达二十多种,其中影响最大的是三字押韵,介绍日本历史地理文化道德的《本朝三字经》。

4、英国的马礼逊(1782~1834年)翻译的第一本中国传统经典就是《三字经》。1812年,他出版《中国春秋》英文版,包括《三字经》和《大学》。修订后,1917年又在伦敦再版。

5、1990年,《三字经》被联合国教科组织选编入《儿童道德丛书》,向世界各地儿童推介学习,成为一本世界著名的启蒙读物。

#三字经全文带拼音#

返回顶部

影响力:5532

《三字经》完整版全文带拼音

这个解答帮助过2673人

rén zhī chū    xìng běn shàn    xìng xiāng jìn    xí xiāng yuǎn    

人之初    性本善    性相近    习相远    

gǒu bú jiào    xìng nǎi qiān    jiào zhī dào    guì yǐ zhuān    

苟不教    性乃迁    教之道    贵以专    

xī mèng mǔ    zé lín chǔ    zǐ bù xué    duàn jī zhù    

昔孟母    择邻处    子不学    断机杼    

dòu yān shān    yǒu yì fāng    jiāo wǔ zǐ    míng jù yáng    

窦燕山    有义方    教五子    名俱扬    

yǎng bú jiào    fù zhī guò    jiào bù yán    shī zhī duò    

养不教    父之过    教不严    师之惰    

zǐ bù xué    fēi suǒ yí    yòu bù xué    lǎo hé wéi    

子不学    非所宜    幼不学    老何为    

yù bù zhuó    bù chéng qì    rén bù xué    bù zhī yì    

玉不琢    不成器    人不学    不知义    

wéi rén zǐ    fāng shào shí    qīn shī yǒu    xí lǐ yí    

为人子    方少时    亲师友    习礼仪    

xiāng jiǔ líng    néng wēn xí    xiào yú qīn    suǒ dāng zhí    

香九龄    能温席    孝于亲    所当执    

róng sì suì    néng ràng lí    dì yú zhǎng    yí xiān zhī    

融四岁    能让梨    弟于长    宜先知    

shǒu xiào tì    cì jiàn wén    zhī mǒu shù    shí mǒu wén    

首孝悌    次见闻    知某数    识某文    

yī ér shí    shí ér bǎi    bǎi ér qiān    qiān ér wàn    

一而十    十而百    百而千    千而万    

sān cái zhě    tiān dì rén    sān guāng zhě    rì yuè xīng    

三才者    天地人    三光者    日月星    

sān gāng zhě    jūn chén yì    fù zǐ qīn    fū fù shùn    

三纲者    君臣义    父子亲    夫妇顺    

yuē chūn xià    yuē qiū dōng    cǐ sì shí    yùn bù qióng    

曰春夏    曰秋冬    此四时    运不穷    

yuē nán běi    yuē xī dōng    cǐ sì fāng    yìng hū zhōng    

曰南北    曰西东    此四方    应乎中    

yuē shuǐ huǒ    mù jīn tǔ    cǐ wǔ háng    běn hū shù    

曰水火    木金土    此五行    本乎数    

shí gān zhě    jiǎ zhì guǐ    shí èr zhī    zǐ zhì hài    

十干者    甲至癸    十二支    子至亥    

yuē huáng dào    rì suǒ chán    yuē chì dào    dāng zhōng quán    

曰黄道    日所躔    曰赤道    当中权    

chì dào xià    wēn nuǎn jí    wǒ zhōng huá    zài dōng běi    

赤道下    温暖极    我中华    在东北    

hán yù jūn    shuāng lù gǎi    yòu gāo yuán    zuǒ dà hǎi    

寒燠均    霜露改    右高原    左大海    

yuē jiāng hé    yuē huái jì    cǐ sì dú    shuǐ zhī jì    

曰江河    曰淮济    此四渎    水之纪    

yuē dài huá    sōng héng héng    cǐ wǔ yuè    shān zhī míng    

曰岱华    嵩恒衡    此五岳    山之名    

gǔ jiǔ zhōu    jīn gǎi zhì    chēng xíng shěng    sān shí wǔ    

古九州    今改制    称行省    三十五    

yuē shì nóng    yuē gōng shāng    cǐ sì mín    guó zhī liáng    

曰士农    曰工商    此四民    国之良    

yuē rén yì    lǐ zhì xìn    cǐ wǔ cháng    bù róng wěn    

曰仁义    礼智信    此五常    不容紊    

dì suǒ shēng    yǒu cǎo mù    cǐ zhí wù    biàn shuǐ lù    

地所生    有草木    此植物    遍水陆    

yǒu chóng yú    yǒu niǎo shòu    cǐ dòng wù    néng fēi zǒu    

有虫鱼    有鸟兽    此动物    能飞走    

dào liáng shū    mài shǔ jì    cǐ liù gǔ    rén suǒ shí    

稻梁菽    麦黍稷    此六谷    人所食    

mǎ niú yáng    jī quǎn shǐ    cǐ liù chù    rén suǒ sì    

马牛羊    鸡犬豕    此六畜    人所饲    

yuē xǐ nù    yuē āi jù    ài wù yù    qī qíng jù    

曰喜怒    曰哀惧    爱恶欲    七情俱    

qīng chì huáng    jí hēi bái    cǐ wǔ sè    mù suǒ shí    

青赤黄    及黑白    此五色    目所识    

suān kǔ gān    jí xīn xián    cǐ wǔ wèi    kǒu suǒ hán    

酸苦甘    及辛咸    此五味    口所含    

shān jiāo xiāng    jí xīng xiǔ    cǐ wǔ xiù    bí suǒ xiù    

膻焦香    及腥朽    此五臭    鼻所嗅    

páo tǔ gé    mù shí jīn    yǔ sī zhú    nǎi bā yīn    

匏土革    木石金    与丝竹    乃八音    

yuē píng shǎng    yuē qù rù    cǐ sì shēng    yí tiáo xié    

曰平上    曰去入    此四声    宜调协    

gāo zēng zǔ    fù ér shēn    shēn ér zǐ    zǐ ér sūn    

高曾祖    父而身    身而子    子而孙    

zì zǐ sūn    zhì xuán zēng    nǎi jiǔ zú    rén zhī lún    

自子孙    至玄曾    乃九族    人之伦    

fù zǐ ēn    fū fù cóng    xiōng zé yǒu    dì zé gōng    

父子恩    夫妇从    兄则友    弟则恭    

zhǎng yòu xù    yǒu yǔ péng    jūn zé jìng    chén zé zhōng    

长幼序    友与朋    君则敬    臣则忠    

cǐ shí yì    rén suǒ tóng    ng shī xù    wù wéi bèi    

此十义    人所同    当师叙    勿违背    

zhǎn qí shuāi    dà xiǎo gōng    zhì sī má    wǔ fù zhōng    

斩齐衰    大小功    至缌麻    五服终    

lǐ yuè shè    yù shū shù    gǔ liù yì    jīn bù jù    

礼乐射    御书数    古六艺    今不具    

wéi shū xué    rén gòng zūn    jì shí zì    jiǎng shuō wén    

惟书学    人共遵    既识字    讲说文    

yǒu gǔ wén    dà xiǎo zhuàn    lì cǎo jì    bù kě luàn    

有古文    大小篆    隶草继    不可乱    

ruò guǎng xué    jù qí fán    dàn lüè shuō    néng zhī yuán    

若广学    惧其繁    但略说    能知原    

fán xùn méng    xū jiǎng jiū    xiáng xùn gǔ    míng jù dòu    

凡训蒙    须讲究    详训诂    明句读    

wéi xué zhě    bì yǒu chū    xiǎo xué zhōng    zhì sì shū    

为学者    必有初    小学终    至四书    

lún yǔ zhě    èr shí piān    qún dì zǐ    jì shàn yán    

论语者    二十篇    群弟子    记善言    

mèng zǐ zhě    qī piān zhǐ    jiǎng dào dé    shuō rén yì    

孟子者    七篇止    讲道德    说仁义    

zuò zhōng yōng    nǎi kǒng jí    zhōng bù piān    yōng bù yì    

作中庸    乃孔伋    中不偏    庸不易    

zuò dà xué    nǎi zēng zǐ    zì xiū qí    zhì píng zhì    

作大学    乃曾子    自修齐    至平治    

zhōng shū shú    xiào jīng tōng    rú liù jīng    shǐ kě dú    

中书熟    孝经通    如六经    始可读    

shī shū yì    lǐ chūn qiū    hào liù jīng    dāng jiǎng qiú    

诗书易    礼春秋    号六经    当讲求    

yǒu lián shān    yǒu guī cáng    yǒu zhōu yì    sān yì xiáng    

有连山    有归藏    有周易    三易详    

yǒu diǎn mó    yǒu xùn gào    yǒu shì mìng    shū zhī ào    

有典谟    有训诰    有誓命    书之奥    

wǒ zhōu gōng    zuò zhōu lǐ    zhù liù guān    cún zhì tǐ    

我周公    作周礼    著六官    存治体    

dà xiǎo dài    zhù lǐ jì    shù shèng yán    lǐ yuè bèi    

大小戴    注礼记    述圣言    礼乐备    

yǒu guó fēng    yǒu yǎ sòng    hào sì shī    dāng fěng yǒng    

有国风    有雅颂    号四诗    当讽咏    

shī jì wáng    chūn qiū zuò    yù bāo biǎn    bié shàn è    

诗既亡    春秋作    寓褒贬    别善恶    

sān zhuàn zhě    yǒu gōng yáng    yǒu zuǒ shì    yǒu gǔ liáng    

三传者    有公羊    有左氏    有谷梁    

ěr yǎ zhě    shàn biàn yán    qiú jīng xùn    cǐ mò xiān    

尔雅者    善辨言    求经训    此莫先    

gǔ shèng zhù    xiān xián zhuàn    zhù shū bèi    shí sān jīng    

古圣著    先贤传    注疏备    十三经    

zuǒ zhuàn wài    yǒu guó yǔ    hé qún jīng    shù shí wǔ    

左传外    有国语    合群经    数十五    

jīng jì míng    fāng dú zǐ    cuō qí yào    jì qí shì    

经既明    方读子    撮其要    记其事    

wǔ zǐ zhě    yǒu xún yáng    wén zhōng zǐ    jí lǎo zhuāng    

五子者    有荀扬    文中子    及老庄    

jīng zǐ tōng    dú zhū shǐ    kǎo shì xì    zhī zhōng shǐ    

经子通    读诸史    考世系    知终始    

zì xī nóng    zhì huáng dì    hào sān huáng    zài shàng shì    

自羲农    至黄帝    号三皇    在上世    

táng yǒu yú    hào èr dì    xiāng yī xùn    chēng shèng shì    

唐有虞    号二帝    相揖逊    称盛世    

xià yǒu yǔ    shāng yǒu tāng    zhōu wén wǔ    chēng sān wáng    

夏有禹    商有汤    周文武    称三王    

xià chuán zǐ    jiā tiān xià    sì bǎi zǎi    qiān xià shè    

夏传子    家天下    四百载    迁夏社    

tāng fá xià    guó hào shāng    liù bǎi zǎi    zhì zhòu wáng    

汤伐夏    国号商    六百载    至纣亡    

zhōu wǔ wáng    shǐ zhū zhòu    bā bǎi zǎi    zuì cháng jiǔ    

周武王    始诛纣    八百载    最长久    

zhōu gòng hé    shǐ jì nián    lì xuān yōu    suì dōng qiān    

周共和    始纪年    历宣幽    遂东迁    

zhōu dào shuāi    wáng gāng zhuì    chěng gān gē    shàng yóu shuì    

周道衰    王纲坠    逞干戈    尚游说    

shǐ chūn qiū    zhōng zhàn guó    wǔ bà qiáng    qī xióng chū    

始春秋    终战国    五霸强    七雄出    

yíng qín shì    shǐ jiān bìng    chuán èr shì    chǔ hàn zhēng    

嬴秦氏    始兼并    传二世    楚汉争    

gāo zǔ xīng    hàn yè jiàn    zhì xiào píng    wáng mǎng cuàn    

高祖兴    汉业建    至孝平    王莽篡    

guāng wǔ xīng    wéi dōng hàn    sì bǎi nián    zhōng yú xiàn    

光武兴    为东汉    四百年    终于献    

wèi shǔ wú    zhēng hàn dǐng    hào sān guó    qì liǎng jìn    

魏蜀吴    争汉鼎    号三国    迄两晋    

sòng qí jì    liáng chén chéng    wéi nán cháo    dū jīn líng    

宋齐继    梁陈承    为南朝    都金陵    

běi yuán wèi    fēn dōng xī    yǔ wén zhōu    xīng gāo qí    

北元魏    分东西    宇文周    兴高齐    

dài zhì suí    yī tǔ yǔ    bù zài chuán    shī tǒng xù    

迨至隋    一土宇    不再传    失统绪    

táng gāo zǔ    qǐ yì shī    chú suí luàn    chuàng guó jī    

唐高祖    起义师    除隋乱    创国基    

èr shí chuán    sān bǎi zǎi    liáng miè zhī    guó nǎi gǎi    

二十传    三百载    梁灭之    国乃改    

liáng táng jìn    jí hàn zhōu    chēng wǔ dài    jiē yǒu yóu    

梁唐晋    及汉周    称五代    皆有由    

zhào sòng xīng    shòu zhōu shàn    shí bā chuán    nán běi hùn    

赵宋兴    受周禅    十八传    南北混    

liáo yǔ jīn    jiē chēng dì    yuán miè jīn    jué sòng shì    

辽与金    皆称帝    元灭金    绝宋世    

yú tú guǎng    chāo qián dài    jiǔ shí nián    guó zuò fèi    

舆图广    超前代    九十年    国祚废    

dài chéng zǔ    qiān yān jīng    shí liù shì    zhì chóng zhēn    

迨成祖    迁燕京    十六世    至崇祯    

quán yān sì    kòu rú lín    lǐ chuǎng chū    shén qì fén    

权阉肆    寇如林    李闯出    神器焚    

qīng shì zǔ    yīng jǐng mìng    jìng sì fāng    kè dà dìng    

清世祖    膺景命    靖四方    克大定    

yóu kāng yōng    lì qián jiā    mín ān fù    zhì jì kuā    

由康雍    历乾嘉    民安富    治绩夸    

dào xián jiān    biàn luàn qǐ    shǐ yīng fǎ    rǎo dū bǐ    

道咸间    变乱起    始英法    扰都鄙    

tóng guāng hòu    xuān tǒng ruò    chuán jiǔ dì    mǎn qīng mò    

同光后    宣统弱    传九帝    满清殁    

gé mìng xīng    fèi dì zhì    lì xiàn fǎ    jiàn mín guó    

革命兴    废帝制    立宪法    建民国    

gǔ jīn shǐ    quán zài zī    zǎi zhì luàn    zhī xīng shuāi    

古今史    全在兹    载治乱    知兴衰    

shǐ suī fán    dú yǒu cì    shǐ jì yī    hàn shū èr    

史虽繁    读有次    史记一    汉书二    

hòu hàn sān    guó zhì sì    jiān zhèng jīng    cān tōng jiàn    

后汉三    国志四    兼证经    参通鉴    

《三字经》,是中国的传统启蒙教材。在中国古代经典当中,《三字经》是最浅显易懂的读本之一。《三字经》取材典故范,包括中国传统文化的文学、历史、哲学、天文地理、人伦义理、忠孝节义等等,而核心思想又包括了"仁,义,诚,敬,孝。"背诵《三字经》的同时,就了解了常识、传统国学及历史故事,以及故事内涵中的做人做事道理。在格式上,三字一句朗朗上口,因其文通俗、顺口、易记等特点,使其与《百家姓》、《千字文》并称为中国传统蒙学三大读物,合称"三百千"。

编辑时间 2019-11-09 11:17:12
影响力:580

三字经拼音版全文解释

描述: 三字经拼音版全文解释... 三字经拼音版全文解释
这个解答帮助过7821人

呀,字也太多啦。
最好还是自己到当地书店,儿童读物的货架子上看看。问问售货员也行。资料很多很多的呢!

编辑时间 2019-04-19
影响力:3839

“带着”的拼音怎么写?

这个解答帮助过3082人

“带着”的拼音[ dài zhe ]。

  • 释义:随身拿着。

  • 例句:

  1. 星期天,爸爸、妈妈带着我去参加义务劳动。

  2. 少先队员带着甜蜜的笑容欢度自己的节日。

  3. 大雨夹带着冰雹,劈头盖脸地浇下来。

  4. 丈夫早去世了,她一个人带着孩子,孤儿寡妇的,这日子过得真不容易啊!

  5. 春天像参天的大树,生着粗壮的枝干,带着绿叶向上前进。

  6. 小伟不吵了,但脸上还带着倔强的神色。

  7. 老师说话时总带着一种既严肃又亲切的口吻。

  8. 他带着张皇失措的神情回到他们聚集的房间。

  9. 雨后看见几朵黄色的蒲公英,带着水珠在匀整的草坡上闪烁。

  10. 解放前他离开家乡求职谋生,十年后又带着喜悦衣锦还乡。

编辑时间 2019-01-14
影响力:3276

《三字经》的全文拼音

描述: 请问《三字经》的全文用拼音写出来是什么样的?... 请问《三字经》的全文用拼音写出来是什么样的?
这个解答帮助过1240人

《三字经》

王应麟(宋代)

rén zhī chū ,xìng běn shàn。

人 之 初 , 性 本 善。

xìng xiāng jìn, xí xiāng yuǎn。

性 相 近 , 习 相 远。

gǒu bú jiào, xìng nǎi qiān。

苟 不 教 , 性 乃 迁。

jiào zhī dào, guì yǐ zhuān。

教 之 道 , 贵 以 专。

xī mèng mǔ, zé lín chǔ。

昔 孟 母 , 择 邻 处。

zǐ bù xué, duàn jī zhù。

子 不 学 , 断 机 杼。

dòu yān shān, yǒu yì fāng。

窦 燕 山 , 有 义 方。

jiào wǔ zǐ ,míng jù yáng。

教 五 子 , 名 俱 扬。

yǎng bú jiào, fù zhī guò。

养 不 教 , 父 之 过。

jiào bù yán, shī zhī duò。

教 不 严 , 师 之 惰。

zǐ bù xué, fēi suǒ yí。

子 不 学 , 非 所 宜。

yòu bù xué, lǎo hé wéi。

幼 不 学 , 老 何 为。

yù bù zhuó ,bù chéng qì。

玉 不 琢 , 不 成 器。

rén bù xué, bù zhī yì。

人 不 学 , 不 知 义。

wèi rén zǐ ,fāng shào shí。

为 人 子 , 方 少 时。

qīn shī yǒu, xí lǐ yí。

亲 师 友 , 习 礼 仪。

xiāng jiǔ líng, néng wēn xí。

香 九 龄 , 能 温 席。

xiào yú qīn, suǒ dāng zhí。

孝 于 亲 , 所 当 执。

róng sì suì ,néng ràng lí。

融 四 岁 , 能 让 梨。

tì yú zhǎng ,yí xiān zhī。

弟 于 长 , 宜 先 知。

shǒu xiào tì ,cì jiàn wén。

首 孝 弟 , 次 见 闻。

zhī mǒu shù ,shí mǒu wén。

知 某 数 , 识 某 文。

yī ér shí ,shí ér bǎi。,

一 而 十 , 十 而 百。

bǎi ér qiān, qiān ér wàn。

百 而 千 , 千 而 万。

sān cái zhě, tiān dì rén。

三 才 者 , 天 地 人。

sān guāng, zhě rì yuè xīng。

三 光 者 , 日 月 星。

sān gāng zhě ,jūn chén yì。

三 纲 者 , 君 臣 义。

fù zǐ qīn, fū fù shùn。

父 子 亲 , 夫 妇 顺。

yuē chūn xià ,yuē qiū dōng。

曰 春 夏 , 曰 秋 冬。

cǐ sì shí ,yùn bù qióng。

此 四 时 , 运 不 穷。

yuē nán běi, yuē xī dōng。

曰 南 北 , 曰 西 东。

cǐ sì fāng ,yìng hū zhōng。

此 四 方 , 应 乎 中。

yuē shuǐ huǒ, mù jīn tǔ。

曰 水 火 , 木 金 土。

cǐ wǔ xíng, běn hū shù。

此 五 行 , 本 乎 数。

yuē rén yì ,lǐ zhì xìn。

曰 仁 义 , 礼 智 信。

cǐ wǔ cháng ,bù róng wěn。

此 五 常 , 不 容 紊。

dào liáng shū ,mài shǔ jì。

稻 粱 菽 , 麦 黍 稷。

cǐ liù gǔ ,rén suǒ shí。

此 六 谷 , 人 所 食。

mǎ niú yáng, jī quǎn shǐ。

马 牛 羊 , 鸡 犬 豕。

cǐ liù chù ,rén suǒ sì。

此 六 畜 , 人 所 饲。

yuē xǐ nù ,yuē āi jù。

曰 喜 怒 , 曰 哀 惧。

ài wù yù, qī qíng jù。

爱 恶 欲 , 七 情 具。

páo tǔ gé ,mù shí jīn。

匏 土 革 , 木 石 金。

sī yǔ zhú, nǎi bā yīn。

丝 与 竹, 乃 八 音。

gāo zēng zǔ ,fù ér shēn。

高 曾 祖 , 父 而 身。

shēn ér zǐ ,zǐ ér sūn。

身 而 子 , 子 而 孙。

zì zǐ sūn, zhì xuán zēng。

自 子 孙 , 至 玄 曾

nǎi jiǔ zú ,rén zhī lún。

乃 九 族 , 人 之 伦。

fù zǐ ēn, fū fù cóng。

父 子 恩 , 夫 妇 从。

xiōng zé yǒu ,dì zé gōng。

兄 则 友 , 弟 则 恭。

zhǎng yòu xù, yǒu yǔ péng。

长 幼 序 , 友 与 朋。

jūn zé jìng ,chén zé zhōng。

君 则 敬 , 臣 则 忠

cǐ shí yì ,rén suǒ tóng。

此 十 义 , 人 所 同。

fán xùn méng, xū jiǎng jiū。

凡 训 蒙 , 须 讲 究。

xiáng xùn gǔ ,míng jù dòu。

详 训 诂 , 明 句 读。

wéi xué zhě ,bì yǒu chū。

为 学 者 , 必 有 初。

xiǎo xué zhōng, zhì sì shū。

小 学 终 , 至 四 书。

lún yǔ zhě ,èr shí piān。

论 语 者 , 二 十 篇。

qún dì zǐ ,jì shàn yán。

群 弟 子 , 记 善 言。

mèng zǐ zhě ,qī piān zhǐ。

孟 子 者 , 七 篇 止。

jiǎng dào dé ,shuō rén yì。

讲 道 德 , 说 仁 义。

zuò zhōng yōng ,zǐ sī bǐ。

作 中 庸 , 子 思 笔。

zhōng bù piān ,yōng bú yì。

中 不 偏 , 庸 不 易。

dà xiǎo dài ,zhù lǐ jì。

大 小 戴 , 注 礼 记。

shù shèng yán, lǐ yuè bèi。

述 圣 言 , 礼 乐 备。

yuē guó fēng ,yuē yǎ sòng。

曰 国 风 , 曰 雅 颂。

hào sì shī, dāng fěng yǒng。

号 四 诗 , 当 讽 咏。

shī jì wáng, chūn qiū zuò。

诗 既 亡 , 春 秋 作。

yù bāo biǎn, bié shàn è。

寓 褒 贬 , 别 善 恶。

sān zhuàn zhě, yǒu gōng yáng。

三 传 者 , 有 公 羊。

yǒu zuǒ shì, yǒu gǔ liáng。

有 左 氏 , 有 谷 梁。

jīng jì míng, fāng dú zǐ。

经 既 明 , 方 读 子。

cuō qí yào, jì qí shì。

撮 其 要 , 记 其 事。

wǔ zǐ zhě ,yǒu xún yáng。

五 子 者 有 荀 扬。

wén zhōng zǐ, jí lǎo zhuāng。

文 中 子 , 及 老 庄。

jīng zǐ tōng, dú zhū shǐ。

经 子 通 , 读 诸 史。

kǎo shì xì ,zhī zhōng shǐ。

考 世 系 , 知 终 始。

zì xī nóng, zhì huáng dì。

自 羲 农 , 至 黄 帝。

hào sān huáng ,jū shàng shì。

号 三 皇 , 居 上 世。

táng yǒu yú, hào èr dì。

唐 有 虞 , 号 二 帝。

xiāng yī xùn ,chēng shèng shì。

相 揖 逊 , 称 盛 世。

xià yǒu yǔ, shāng yǒu tāng。

夏 有 禹 , 商 有 汤。

zhōu wén wǔ ,chēng sān wáng。

周 文 武 , 称 三 王。

xià chuán zǐ, jiā tiān xià。

夏 传 子 , 家 天 下

sì bǎi zǎi, qiān xià shè。

四 百 载 , 迁 夏 社。

tāng fá xià ,guó hào shāng。

汤 伐 夏 , 国 号 商。

liù bǎi zǎi ,zhì zhòu wáng。

六 百 载 , 至 纣 亡。

zhōu wǔ wáng, shǐ zhū zhòu。

周 武 王 , 始 诛 纣。

bā bǎi zǎi ,zuì cháng jiǔ。

八 百 载 , 最 长 久。

zhōu zhé dōng ,wáng gāng zhuì。

周 辙 东 , 王 纲 坠。

Chěng gān gē ,shàng yóu shuì。

逞 干 戈 , 尚 游 说。

shǐ chūn qiū ,zhōng zhàn guó。

始 春 秋 , 终 战 国。

wǔ bà qiáng, qī xióng chū。

五 霸 强 , 七 雄 出。

yíng qín shì ,shǐ jiān bìng。

嬴 秦 氏 , 始 兼 并。

chuán èr shì, chǔ hàn zhēng。

传 二 世 , 楚 汉 争。

gāo zǔ xīng, hàn yè jiàn。

高 祖 兴 , 汉 业 建。

zhì xiào ping, wáng mǎng cuàn。

至 孝 平 , 王 莽 篡。

guāng wǔ xīng ,wéi dōng hàn。

光 武 兴 , 为 东 汉。

sì bǎi nián ,zhōng yú xiàn。

四 百 年 , 终 于 献。

wèi shǔ wú, zhēng hàn dǐng。

魏 蜀 吴 , 争 汉 鼎。

hào sān guó ,qì liǎng jìn。

号 三 国 , 迄 两 晋。

song qí jì ,liáng chén chéng。

宋 齐 继 , 梁 陈 承。

wéi nán cháo ,dū jīn líng。

为 南 朝 , 都 金 陵。

běi yuán wèi, fēn dōng xi。

北 元 魏 , 分 东 西。

yǔ wén zhōu, yǔ gāo qí。

宇 文 周 , 与 高 齐。

dài zhì suí ,yì tǔ yǔ。

迨 至 隋 , 一 土 宇。

bú zài chuan, shī tǒng xù。

不 再 传 , 失 统 绪。

táng gāo zǔ ,qǐ yì shī。

唐 高 祖 , 起 义 师。

chú suí luàn, chuàng guó jī。

除 隋 乱 , 创 国 基。

èr shí chuán, sān bǎi zǎi。

二 十 传 , 三 百 载。

liáng miè zhī ,guó nǎi gǎi。

梁 灭 之 , 国 乃 改。

liáng táng, jìn jí hàn zhōu。

梁 唐 晋 , 及 汉 周。

chēng wǔ dài, jiē yǒu yóu。

称 五 代 , 皆 有 由。

yán sòng xīng, shòu zhōu shàn。

炎 宋 兴 , 受 周 禅。

shí bā chuán, nán běi hùn。

十 八 传 , 南 北 混。

liáo yǔ jīn ,dì hào fēn。

辽 与 金 , 帝 号 纷。

dài miè liáo ,sòng yóu cún。

迨 灭 辽 , 宋 犹 存。

zhì yuán xīng ,jīn xù xiē。

至 元 兴 , 金 绪 歇。

yǒu sòng shì ,yì tong miè。

有 宋 世 , 一 同 灭。

bìng zhōng guó, jiān róng dí。

并 中 国 , 兼 戎 狄

míng tài zǔ,。 jiǔ qīn shī。

明 太 祖 , 久 亲 师。

chuán jiàn wén, fāng sì sì。

传 建 文 , 方 四 祀。

qiān běi jīng, yǒng lè sì。

迁 北 京 , 永 乐 嗣。

dài chóng zhēn ,méi shān shì。

迨 崇 祯 , 煤 山 逝。

qīng tài zǔ, yīng jǐng mìng。

清 太 祖 , 膺 景 命。

jìng sì fāng, kè dà dìng。

靖 四 方 , 克 大 定。

zhì xuān tǒng ,nǎi dà tóng。

至 宣 统 , 乃 大 同。

shí èr shì, qīng zuò zhōng。

十 二 世 , 清 祚 终。

dú shǐ zhě ,kǎo shí lu。

读 史 者 , 考 实 录。

tōng gǔ jīn, ruò qīn mù。

通 古 今 , 若 亲 目。

kǒu ér song, xīn ér wéi。

口 而 诵 , 心 而 维。

cháo yú sī, xī yú sī。

朝 于 斯 , 夕 于 斯。

xī zhòng ní ,shī xiàng tuó。

昔 仲 尼 , 师 项 橐。

gǔ shèng xián ,shàng qín xué。

古 圣 贤 , 尚 勤 学。

zhào zhōng ling, dú lǔ lún。

赵 中 令 , 读 鲁 论。

bǐ jì shì, xué qiě qín。

彼 既 仕 , 学 且 勤。

pī pú biān ,xiāo zhú jiǎn。

披 蒲 编 , 削 竹 简。

bǐ wú shū, qiě zhī miǎn。

彼 无 书 , 且 知 勉。

tóu xuán liáng, zhuī cì gǔ。

头 悬 梁 , 锥 刺 股。

bǐ bú jiào, zì qín kǔ。

彼 不 教 , 自 勤 苦。

rú náng yíng, rú yìng xuě。

如 囊 萤 , 如 映 雪。

jiā suī pín, xué bú chuò。

家 虽 贫 , 学 不 辍。

rú fù xīn, rú guà jiǎo。

如 负 薪 , 如 挂 角。

shēn suī láo, yóu kǔ zhuó。

身 虽 劳 , 犹 苦 卓。

sū lǎo quá,n èr shí qi。

苏 老 泉 , 二 十 七。

shǐ fā fèn, dú shū jí。

始 发 奋 , 读 书 籍。

bǐ jì lǎo ,yóu huǐ chí。

彼 既 老 , 犹 悔 迟。

ěr xiǎo shēng, yí zǎo sī。

尔 小 生 , 宜 早 思。

ruò liáng hào, bā shí èr。

若 梁 灏 , 八 十 二。

duì dà tíng, kuí duō shì。

对 大 廷 , 魁 多 士。

bǐ jì chéng ,zhòng chēng yì。

彼 既 成 , 众 称 异。

ěr xiǎo shēng ,yí lì zhì。

尔 小 生 , 宜 立 志。

yíng bā suì ,néng yǒng shī。

莹 八 岁 , 能 咏 诗。

mì qī suì ,néng fù qí。

泌 七 岁 , 能 赋 棋。

bǐ yǐng wù, rén chēng qí。

彼 颖 悟 , 人 称 奇。

ěr yòu xué ,dāng xiào zhī。

尔 幼 学 , 当 效 之。

cài wén jī, néng biàn qín。

蔡 文 姬 , 能 辨 琴。

xiè dào yùn ,néng yǒng yín。

谢 道 韫 , 能 咏 吟。

bǐ nǚ zǐ, qiě cōng mǐn。

彼 女 子 , 且 聪 敏。

ěr nán zǐ, dāng zì jǐng。

尔 男 子 , 当 自 警。

táng liú yàn, fāng qī suì。

唐 刘 晏 , 方 七 岁。

jǔ shén tóng ,zuò zhèng zì。

举 神 童 , 作 正 字。

bǐ suī yòu, shēn yǐ shì。

彼 虽 幼 , 身 已 仕。

ěr yòu xué ,miǎn ér zhì。

尔 幼 学 , 勉 而 致。

yǒu wéi zhě, yì ruò shì。

有 为 者 , 亦 若 是。

quǎn shǒu yè, jī sī chén。

犬 守 夜 , 鸡 司 晨。

gǒu bù xué ,hé wéi rén。

苟 不 学 , 曷 为 人。

cán tǔ sī ,fēng niàng mì。

蚕 吐 丝 , 蜂 酿 蜜。

rén bù xué ,bù rú wù。

人 不 学 , 不 如 物。

yòu ér xué, zhuàng ér xíng。

幼 而 学 , 壮 而 行。

shàng zhì jūn ,xià zé mín。

上 致 君 , 下 泽 民。

yáng míng shēng, xiǎn fù mǔ。

扬 名 声 , 显 父 母。

guāng yú qián, yù yú hòu。

光 于 前 , 裕 于 后。

rén yí zǐ jīn ,mǎn yíng。

人 遗 子 , 金 满 赢。

wǒ jiào zǐ ,wéi yì jīng。

我 教 子 , 惟 一 经。

qín yǒu gōng, xì wú yì。

勤 有 功 , 戏 无 益。

jiè zhī zāi ,yí miǎn lì。

戒 之 哉 , 宜 勉 力。

编辑时间 2019-01-22
影响力:2644

早发白帝城这首诗带拼音

这个解答帮助过8466人

《早发白帝城》全诗带拼音

zhāo cí bái dì cǎi yún jiān

朝 辞 白 帝 彩 云 间 ,

qiān lǐ jiāng líng yī rì huán

千 里 江 陵 一 日 还 .

liǎng àn yuán shēng tí bù zhù

两 岸 猿 声 啼 不 住 ,

qīng zhōu yǐ guò wàn chóng shān

轻 舟 已 过 万 重 山 .

译文注释:

清晨,我告别高入云霄的白帝城江陵远在千里,船行只一日时间。
两岸猿声,还在耳边不停地啼叫不知不觉,轻舟已穿过万重青山。

李白(701-762),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。汉族,祖籍陇西成纪,出生于碎叶城(当时属唐朝领土,今属吉尔吉斯斯坦),4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。

762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。李白生活在盛唐时期,二十五岁时只身出蜀,开始了广泛漫游生活,南到洞庭湘江,东至吴、越,寓居在安陆、应山。

编辑时间 2019-04-30
影响力:8045

三字经自羲农的拼音怎么拼

这个解答帮助过7541人

zì xī nóng
自 羲 农
“自羲农,至黄帝。号三皇,居上世。”:

解释:自伏羲氏、神农氏到黄帝,这三位上古时代的帝王都能勤政爱民、非常伟大,因此后人尊称他们为“三皇”。

编辑时间 2019-07-20
影响力:6273

《无题其二》拼音版。

这个解答帮助过7460人

无题其二

wú tí qí èr

作者:李商隐

zuò zhě :lǐ shāng yǐn

飒飒东风细雨来,芙蓉塘外有轻雷。

sà sà dōng fēng xì yǔ lái ,fú róng táng wài yǒu qīng léi 。

金蟾啮锁烧香入,玉虎牵丝汲井回。

jīn chán niè suǒ shāo xiāng rù ,yù hǔ qiān sī jí jǐng huí 。

贾氏窥帘韩掾少,宓妃留枕魏王才。

jiǎ shì kuī lián hán yuàn shào ,mì fēi liú zhěn wèi wáng cái 。

春心莫共花争发,一寸相思一寸灰。

chūn xīn mò gòng huā zhēng fā ,yī cùn xiàng sī yī cùn huī 。

《无题二首》是唐代诗人李商隐的组诗作品。这两首诗体裁不同,第一首为七言律诗,第二首为七言绝句。第一首着重抒写相爱而受到重重阻隔不能如愿的怅惘之情;第二首主要是诗人追忆对一位女子的无限追慕之情,在内容上是对第一首的补充说明。诗人在对爱情的表达中,也隐约透露出身世的感伤。这组无题诗有很高的艺术价值,在抒写心理活动方面尤为出色,历来脍炙人口,堪称千古佳作。

编辑时间 2019-01-16
影响力:525

唐诗《画鸭》全文拼音?

这个解答帮助过4670人

chūn cǎo xì hái shēng ,chūn chú yǎng jiàn chéng 。

春   草  细  还    生,       春     雏    养    渐    成。

róng róng máo sè qǐ ,yīng jiě zì hū míng 

茸    茸    毛   色  起,  应  解 自 呼  名。

作者简介:

揭傒斯(1274-1344),龙兴富州(江西丰城)人。元代著名文学家、史学家、书法家。字曼硕,号贞文。延佑初授翰林国史院编修,元统初官升至侍讲学士,赠护军,追封豫章郡公,谥文安。故世称"揭文安"。总修辽、金、元三史,著有《文安集》十四卷。工诗文,贯通经史百家。为文叙事极为严整,语简而当,与虞集、杨载、范梈并称"元诗四大家"。 存世书迹有《千字文》、《杂书卷》、《陆柬之文赋跋》等。《元史》卷一百八十一有传 。

编辑时间 2019-01-12